Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

THUNG LŨNG MÂY Ở HÒA BÌNH

Nằm ở độ cao 1.200 m so với mặt nước biển, Lũng Vân quanh năm phủ mây mù, lại được bao bọc bởi núi Trâu, núi Pó, núi Tiên nên còn được biết đến với tên gọi Thung Mây.

Nằm cách trung tâm thành phố Hòa Bình khoảng 40 km, Lũng Vân, huyện Tân Lạc nổi tiếng với cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, hùng vỹ cùng nét văn hóa Mường đặc trưng. Nơi đây còn được coi là “nóc nhà xứ Mường Bi”, một trong bốn cái nôi văn hóa lớn và cổ xưa nhất ở xứ Mường Hòa Bình (Bi, Vang, Thàng, Động).

Cõi tiên bồng
Mặc dù nằm sâu bên trong trục đường Hòa Bình - Mộc Châu, đường đi lối lại vô cùng hiểm trở với đèo cao dốc ngược liên tiếp dài 13 km, nhưng Lũng Vân có sức lôi cuốn kỳ lạ với những làn mây huyền ảo như xứ sở thần tiên.
Mây giăng ở Lũng Vân
Là nơi cao nhất trong thung lũng Tân Lạc với độ cao 1200 m so với mặt nước biển, Lũng Vân quanh năm mây mù bao phủ. Những làn mây mỏng tang cứ bay là là như chờn vờn người lữ khách. Không khí mát mẻ do được bao bọc bởi núi Trâu, núi Pó, núi Tiên lại càng khiến lớp mây mờ thêm hư ảo.
Trập trùng núi, trập trùng mây trắng
Buổi sáng ở Lũng Vân gió mát và nắng nhẹ, những áng mây trắng chờn vờn trên khắp các đỉnh núi, bản làng... Trưa đến, mặt trời ló rạng, nắng xuyên thẳng lớp mây mù dày đặc tràn xuống thung lũng. Những giọt sương giá ngày đông đọng trên màu lá xanh mướt của những thửa ruộng bậc thang sáng lấp lánh như ngọc bích. Màu trắng của mây, màu vàng của nắng hòa vào làm một tạo nên bức tranh thơ tuyệt diệu giữa miền sơn cước.
Với những người muốn trốn tránh xa sự ồn ào, khói bụi nơi thành thị thì Lũng Vân là nơi lý tưởng với không gian thiên nhiên tĩnh lặng, yên bình. Những nếp nhà nằm im lìm dưới mây, dưới nắng như chú mèo lười ngái ngủ. Thấp thoáng trong mây những bụi cải vàng trước cửa đung đưa theo gió, nụ đào chúm chím bên hiên nhà chờ nắng tới tung xòe 5 cánh. Bởi vậy tuy thưa thớt bóng người nhưng Lũng Vân lại không hề gợi cảm giác hoang vắng, quạnh hiu.
Cuộc sống trăm năm
Ở chốn được ví như bồng lai tiên cảnh này, cuộc sống của người dân như trong một câu truyện cổ tích có thật. Không phải là sự giàu sang phú quý, không phải là gấm vóc lụa là, mà là "tuổi giời" được hưởng. Cả Lũng Vân có hơn 400 nóc nhà thì đã có tới hàng chục cụ ông, cụ bà sống qua một thế kỷ mà vẫn minh mẫn, khỏe mạnh.
Lũng Vân cũng được biết đến là nơi sinh sống của nhiều người trăm tuổi.
Có người cho rằng người dân ở đây sống thọ là nhờ nước suối 3 dòng hợp lại mà dân làng bao đời múc về sinh hoạt. Người khác thì đinh ninh do bản tính đôn hậu không thích toan tính, bon chen, lại lao động chăm chỉ nên người dân ít bệnh tật, đau ốm.

Nhưng dù là do đâu thì cũng không thể phủ nhận được một phần nhờ không khí trong lành, thanh tịnh ở Lũng Vân. Phải đến đây người ta mới cảm nhận thấy cuộc sống thuần khiết, nguyên sơ nơi "nóc nhà xứ Mường Bi". Dưới làn mây bạc giăng phủ khắp nơi, mỗi người đều yên bình trong những nếp nhà sàn với những hạt lúa, bắp ngô, con ốc đá, lá rau rừng.
Đến Lũng Vân, bạn có thể tắm suối, leo núi cô Tiên, rồi nghỉ đêm tại nhà sàn của người Mường hoặc hòa mình vào phiên chợ vùng cao họp thứ ba mỗi tuần.
Vy An
ĐÊM RẰM TRÊN BẾN THUNG NAI
Cuối tuần, sau buổi làm việc sáng thứ bảy, vài người bạn rủ nhau đến với 'Hạ Long trên cạn' nằm ngay gần thành phố Hòa Bình để nghỉ ngơi.
Thung Nai được ví là 'Hạ Long trên cạn' với khung cảnh sông nước hữu tình.
Từ Hà Nội đến với thành phố Hòa Bình không khó khăn chút nào vì quốc lộ 6 đã được làm đẹp đẽ. Sau gần hai tiếng chạy trên đường, ghé thăm đập thuỷ điện sông Đà nằm sát thành phố, chạy tiếp khoảng 5 km thì rời đường lớn rẽ vào một con lộ nhỏ. Đường vào Thung Nai đi lối cảng Bình Thanh, bám dọc theo sông Đà rộng lớn, uốn lượn lên xuống dọc theo núi cho đến trung tâm xã là hết đường bộ, tại đây có một bến thuyền khá to.
Thung Nai, Đà Bắc vốn là một xã trong lòng hồ sông Đà, huyện Cao Phong, tỉnh Hòa Bình, từ lâu đã được coi là điểm đến ưa thích của nhiều bạn trẻ. Đến với Thung Nai để được ngắm cảnh sắc đêm lung linh giữa sông Đà lộng gió là một lựa chọn hợp lý cho ngày cuối tuần.

Từ trên cao nhìn xuống, sông Đà bị ngăn dòng làm thuỷ điện, nước dâng lên ngập các thung lũng, những đỉnh núi cao trước đây giờ biến thành đảo nhỏ, nhấp nhô trên mặt hồ xanh ngắt. Trong khung cảnh hoàng hôn đang dần buông xa xa, cả lòng hồ biến thành một màu tím huyền ảo. Những tia nắng cuối ngày phản chiếu ánh chói lọi xuống lòng hồ như một tấm gương phẳng lặng, vài ba chiếc thuyền rẽ sóng khiến khung cảnh càng trở nên lãng mạn. Bến Thung Nai nhỏ hơn bến Bình Thanh.
Sương đêm khe khẽ hạ bức màn mỏng trên khắp bến nước, con đò và đâu đó đã thoáng thấy ánh trăng mỏng manh ló sau rặng núi xa xăm. Con thuyền nhỏ rẽ sóng đưa ta đến với xã Thung Nai nhỏ nhắn nằm bên sông Đà thơ mộng.
Trên đảo rải rác bên sườn núi, vài ba ngôi nhà của người Mường nằm khuất sau những rặng cây xanh. Ngôi nhà nghỉ mang tên Cối Xay Gió nằm trên đồi. Trong những ngày thấp nước, để lên đến chân Cối Xay Gió, phải leo qua hàng trăm bậc thang mới tới nơi.

Đêm rằm, ánh trăng bàng bạc chiếu sáng mặt hồ, tạo nên khung cảnh lung linh huyền ảo. Vài chiếc thuyền tách bến buông cần, thanh tao, nhàn nhã. Thuê một chiếc thuyền nhỏ chạy giữa lòng hồ, giữa thinh không vắng lặng, giữa ánh trăng dát bạc, thong thả nhấm nháp chút rượu lạt với món cá chua đậm đà hay con cá ngạnh nướng thơm phức vừa câu dưới hồ lên.
Câu chuyện thưa nhặt, tiếng con cá quẫy nước đủ làm cả không gian yên tĩnh ấy giật mình và ánh trăng vằng vặc bỗng chốc tan lẫn trong lòng hồ phẳng lặng. Người Mường có tục, cá nướng chín rồi ai là chủ cuộc vui sẽ khai mào bằng việc ăn bong bóng cá, rồi sau đó người khác mới được ăn. Sương đêm giăng mắc, trăng đêm mờ tỏ, mặt hồ mong manh sương khói, thấp thoáng bồng bềnh những núi đồi khiến người ta có cảm giác mình đang trôi giữa chốn bồng lai.

Chợ nổi Thác Bờ họp phiên chủ nhật cách nhà nghỉ Cối Xay Gió chừng 20 phút đi thuyền. Không quá ồn ã tấp nập, chợ là nơi thông thương của các ghe thuyền trên khắp mặt hồ về đây. Người ta mang đến những sản vật được đánh bắt từ đêm hôm trước.

Từ chợ nổi Thác Bờ đi lên bản Sông, đền thờ Thác Bờ linh thiêng và được khách thập phương ghé qua với hoạt động tâm linh độc đáo là các cuộc hầu đồng nằm ở cuối bản. Dưới chân đền Thác Bờ là các bè nuôi cá. Cách đền độ một giờ đi thuyền có bản Ngòi Hoa, một bản người Mường hoang sơ. Một đảo nhỏ khác mang tên đảo Quạ vì đây là điểm đàn quạ hay dừng chân.
Khung cảnh tĩnh mịch của miền sông nước.
Nên thơ và dịu dàng, khoáng đạt và lãng mạn là những gì người ta nhớ về Thung Nai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét