Hẳn nhiều người vẫn còn nhớ tù nhân chính trị NGUYỄN VĂN TRẠI qua đời vào ngày 11
tháng 7 năm 2011 tại nhà tù Z30A Xuân Lộc Đồng Nai, vừa khi bệnh viện Đa Khoa Đồng
Nai cho xuất viện vào 5 giờ chiều ngày 10 tháng 07 năm 2011 do các thầy thuốc từ chối
chữa trị, vì bệnh nan y không thể chữa trị được. Trong những ngày cuối cùng của
cuộc đời, người tù Nguyễn Văn Trại đã bày tỏ nguyện vọng được về nhà để chờ chết
bên cạnh gia đình, vợ con để được gia đình lo hậu sự… nhưng nguyện vọng cuối cùng này cũng bị từ chối.
Trước cơn hấp hối, Tù Nhân Nguyễn Văn Trại được Công An trại giam đưa trở lại nhà Tù Z30A, Xuân Lộc - Đồng Nai để ông phải chết phải chôn tại đó, trong một nhà tù. Ông đã qua đời trong oan nghiệt vào lúc 10 giờ 30 sáng Thứ Hai ngày 11/07/2011 tại nhà giam. Gia đình thân nhân xin được đưa thi hài ông về an táng tại quê nhà, nhưng Ban Giám Thị Trại từ chối, với lý do ông “NGUYỄN VĂN TRẠI LÀ MỘT TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ, CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI”.
Trước cơn hấp hối, Tù Nhân Nguyễn Văn Trại được Công An trại giam đưa trở lại nhà Tù Z30A, Xuân Lộc - Đồng Nai để ông phải chết phải chôn tại đó, trong một nhà tù. Ông đã qua đời trong oan nghiệt vào lúc 10 giờ 30 sáng Thứ Hai ngày 11/07/2011 tại nhà giam. Gia đình thân nhân xin được đưa thi hài ông về an táng tại quê nhà, nhưng Ban Giám Thị Trại từ chối, với lý do ông “NGUYỄN VĂN TRẠI LÀ MỘT TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ, CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI”.
Rồi, chỉ hai tháng sau đó, lúc 10 giờ 20 phút sáng Thứ Hai, 12 tháng 9 năm 2011, một tù nhân chính trị khác, cũng là cựu sỹ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Trung Úy Trương Văn Sương, qua đời tại trại giam Ba Sao, Nam Hà khi bị đưa trở lại trại giam vào ngày 19 tháng 8 năm 2011, tức chưa tròn 1 tháng trước đó, sau thời gian cho về địa phương chữa bệnh tim một năm trước, vào ngày 12 tháng 7 năm 2010.
Hôm nay 24 tháng 11 năm 2013, tôi nhận được tin một tù nhân chính trị khác nữa, cũng là một cựu
sỹ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Thiếu Úy Không Quân Bùi Đăng Thủy cũng vừa
qua đời tại trại giam Xuân Lộc Đồng Nai sau 17 năm bị giam cầm tại đây, và cũng
là 17 năm tù nhân chính trị Bùi Đăng Thủy mang căn bệnh lao phổi mà không hề được chữa trị.
Là một đảng viên đảng Nhân Dân Hành Động thuộc xứ bộ Chùa Tháp đấu
tranh đòi hỏi tự do, dân chủ và nhân quyền cho nhân dân Việt Nam, ông Bùi Đăng
Thủy bị bắt cùng các đảng viên Giáp Bảo An,
Nguyễn Văn Sỹ, Lê Văn Tính, Nguyễn Anh Hảo… trong đó ông Lê Văn Tính Cố
Vấn Ban Trị Sự GHPGHH, bị kết án án 20 năm, Nguyễn Tuấn Nam bị kết án 19 năm và Bùi Đăng Thủy bị kết án18
năm.
Như vậy ông Nguyễn Văn Trại qua đời khi chỉ còn 5 tháng nữa là
được mãn hạn tù. Ông Bùi Đăng Thủy qua đời khi chỉ còn 1 năm nữa là mãn án tù…
Liệu rằng những tù nhân chính trị lão thành Lê Văn Tính, Nguyễn Tuấn Nam có được chết trong tự do hay phải
chịu chung số phận với các chí hữu Nguyễn Văn Trại, Bùi Đăng Thủy của họ là vì
nền tự do, dân chủ và nhân quyền cho quê hương Việt Nam mà phải sống trong tù và chết trong tù?
Được biết, nếu cúi đầu nhận tội và xin giảm án thì những tù nhân
chính trị lão thành cũng có thể có cơ hội chết trong tự do, ở quê nhà để được lo hậu sự với những nghi thức
tang tế theo phong tục tập quán của dân tộc, của địa phương – Nhưng yêu nước
đâu phải là tội lỗi – Đấu tranh để giành lại quyền tự do, dân chủ và quyền làm
người cho đồng bào Việt Nam thì đâu phải là tội lỗi. Chính vì vậy mà các tù
nhân chính trị lão thành trong các lao tù của cộng sản từ trước đến nay vẫn
hiên ngang, ngẫng cao đầu trước bè lủ cai ngục, trước bạo quyền cộng sản mỗi lần
chúng thuyết phục họ nhận tội và xin được đảng và nhà nước cộng sản khoan hồng,
thì họ vẫn khẳng khái tuyên bố rằng bản thân họ chưa bao giờ có tội lỗi gì với nhân
dân, với đất nước mà phải nhận hay phải xin được khoan hồng, mà chính đảng
cộng sản và các lãnh tụ của cộng sản như Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẫn, Phạm Văn Đồng, Trường Chính, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng.... mới là những kẻ có tội với nhân dân, với đất
nước – là phải cúi
đầu nhận tội trước toàn dân để xin được toàn dân khoan hồng cho tội ác chống lại
loài người, chống lại dân tộc khi du nhập chủ nghĩa cộng sản ngoại lai về để giết
hại đồng bào và tàn phá đất nước – Dẫu biết rằng cái giá của lòng yêu nước
thương nòi và chí khí hiên ngang trước kẻ thù có thể là phải sống lặng lẽ trong
lao tù và chết âm thầm trong ngục thất, nhưng chắc chắn những trang sử vàng của Việt tộc sẽ ngàn đời
lưu danh họ và tổ quốc Việt Nam sẽ ngàn đời ghi ơn họ, để sự hy sinh máu xương của họ sẽ không phải là chuyện phí hoài.
Xin đốt một nén hương lòng và nghiêng mình trước anh linh của tù
nhân chính trị Bùi Đăng Thủy và các anh linh Đất Việt đã vì nền tự do dân chủ
và nhân quyền cho quê hương Việt Nam mà đã bỏ mình trong các lao tù của cộng sản.
Ngày 24 tháng 11 năm 2013
Nguyễn Thu Trâm, 8406
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét