Lê Hải Lăng - Thế
là vợ chồng tướng cướp biển Đông trở về nhà thư thái, sau khi mang tàu vị yểu
pha trộn dầu nhị thiên đường cùng tiền úm ba la cho bọn nội ứng nối giáo Đại
Hán tặc. Giấc mộng Trung Hoa do Mao xướng đang mở rộng xuống phương Nam đã
thành sự thật. Bác Hồ mặc sức vùng dậy vuốt râu ca bài “Tôi không có tư tưởng
gì hết bác Mao đã nói hết rồi.”.
Bành Lệ Viên đã
từng hát cười cổ võ quân đội chém giết người Việt ngã gục 6 tỉnh biên cương,
nay được thưởng công thăm viếng với lời mời của cặp bài trùng bung xung Sang,
Trọng. Khách và chủ cùng hát đồng ca: Hát trên xác người trôi ở biển Đông, hát
trên những quằn quại khổ đau mẹ Việt.
Tập đã lộ chân
tướng, chơi cái trò dùng sức mạnh nước lớn tiếm đoạt biển đảo xây căn cứ quân
sự, mặt khác dùng tiền tài bỏ ra mua đoạn mãi qua bàn tay triều đình tay sai.
Miệng bàn bạc về hòa bình và ổn định khu vực, nhưng mở rộng bàn tay cướp giật
tài nguyên nước nhược tiểu, đồng thời đưa thực phẩm hoa quả có tẩm thuốc độc
vào thị trường để giết dần dân bản xứ.
Sách lược dùng đảng
quyền anh em hai nước để đuổi dân lấn đất trên bờ rồi lập căn cứ địa cũng như
đánh đập giết ngư dân Việt trên biển là một âm mưu có kế hoạch lâu dài. Chỉ có
những kẻ như Lê Chiêu Thống thời đại mới ngang nhiên cỏng rắn vào cái chuồng gà
vốn dĩ đã rách bươm tinh thần dân tộc sau 65 năm quan hệ chủ tớ.
Còn có ai tin tưởng
lời Tập kêu gọi thắt chặt tình đồng chí hữu nghị? Khi tới thăm Mỹ tháng 9 vừa
qua, trả lời phỏng vấn với báo Wall Street Journal Tập nói: “Spratly Islands
have been Chinese territory since ancient times”, cũng như qua thăm Anh, Tập
lập lại với Reuters các đảo và bãi đá trên biển Đông là thuộc về TQ từ thời cổ
đại. Tới Việt Nam ra đọc diễn văn trước Quốc hội nơi mà đảng tự diễn tự cử tự
bầu 500 cái đầu phục tùng đảng, làm sao không vỗ tay tán thưởng công đức thiên
triều thả cho một tỉ nhân dân tệ. Lý do Tập không tìm một tờ báo để trả lời
phỏng vấn chuyện Hoàng Sa, Trường Sa là cuả tổ tiên Tập Chệt, bởi vì Tập dùng
tiền để nói rồi.
Làm sao mà bất đồng
trên biển ảnh hưởng quan hệ cho được khi cầm chắc trong tay “con tin” TBT:
"Tại cuộc hội đàm, hai bên nhất trí nắm vững phương hướng đúng đắn của
tình hữu nghị Việt-Trung, duy trì trao đổi cấp cao, củng cố tin cậy chính trị;
tăng cường hợp tác trên các kênh Đảng, QH, MTTQ và giữa các bộ ngành, địa
phương; thúc đẩy hợp tác kinh tế thương mại, đầu tư phát triển hiệu quả, cân
bằng, lành mạnh; mở rộng hợp tác trên các lĩnh vực khoa học công nghệ, giáo
dục, văn hóa, du lịch".
Hợp tác hàng dọc
hàng ngang như thề này thì từ làng xã, tỉnh thành, đô thị nằm trong cái quỹ đạo
hành chánh cuả bá quyền làm sao chạy thoát. Đó là kế hoạch Tây Tạng mà không
Tây Tạng mất rồi.
Trong những ngày
Tập tới Hà Nội, máu người biểu tình đã rơi xuống trên mảnh đất cuả tổ tiên mình
để lại. Oái ăm thay ngay tại Mỹ quốc, người Việt biểu tình đòi Tập trả lại biển
đảo cuả VN cho VN mà không ai bị bắt cả dù Thủ Dũng gọi đế quốc “tội ác dã
man“. Bầy đàn chạy đôn chạy đáo công cốc phục dịch hoàng triều nhưng cũng còn
rảnh tay ra lệnh đánh đập, bắt giam con dân Việt biểu tình lên tiếng nói bảo vệ
giang sơn, giống nòi. Giặc tới nhà mới nhận diện 100% tập đoàn ma cà rồng tiếp
tay giặc hút máu dân.
Biện hộ cho mời
giặc vào nhà, có báo nhà sản đem so sánh chuyện đón tiếp Tập bên trời Âu, Mỹ là
một khập khểnh, nếu không nói là cố tình che đậy khói thuốc súng trên 21 phát
đại bác chào mừng hải tặc. Người ta không mất đất, mất đảo cho kẻ người ta chào
đón, còn mình bị cái ách tròng lên đầu ông quốc phòng (lo lắng cho xu hướng
ghét đại cái bang), lên cổ ông kinh tế (xây rồi sập, sập rồi xây) lên ngực bà y
tế (dân bị tẩm thuốc độc trong đồ ăn, cây trái), lên đầu ông chính trị (hàng
sống chống chết). Quan nhận một cái ách, quan bung gần 4 triệu âm binh la hầu
Hán tiêm nhiễm ung thư đục khoét phá hủy gia tài mẹ Việt.
Ai yêu nước chống
quân xâm lược thì liền bị chụp mũ cái tội phản động. Triều đình nội bộ đấu đá,
thụi nhau tranh giành ghế, lại đỗ thừa mơ hồ là bọn phá hoại, bọn thế lực thù
địch. Trong lúc chính thế lực thù địch là thế lực dùng kinh tế chính trị tiền
tài địa vị dưới khẩu hiệu 4 tốt, 16 chữ vàng để nô lệ hóa từ chóp bu đảng trở
xuống.
Ai yêu nước chống
quân xâm lược, chống tập đoàn tay sai đều bị đội nón sắt “VNCH”, bị trùm khăn
lên đầu là “khủng bố Việt Tân”... Ai nói lên chính kiến của mình qua các cuộc
trả lời phỏng vấn các đài hải ngoại như BBC, RFA, RFI, VOA... đều bị kết tội
thật vô cùng hèn hạ ấu trĩ “ăn tiền nói xấu nhà nước ”. Cái nhà nước cối xay tự
nó bệ rạc từ trong ra ngoài, nón cối cũng nhờ “khúc ruột ngàn dặm” bơm hơi cho
mà sống trong mấy chục năm đổi mới. Một tập đoàn cai trị hèn với giặc ác với
dân rõ ràng như 1 cộng 1 là 2, thế thì còn chỗ nào xấu nặng xấu nhẹ để nói xấu
như bỏ phiếu tín nhiệm cao, vưà, thấp trong hệ thống cha con nhà sản.
Ai bị mất đất mất
nhà trong bàn tay quỉ đỏ, họ sống ở vỉa hè, bãi cỏ, góc đường tối tăm. Họ được
dân chúng trong lẫn ngoài nước đùm bọc lẫn nhau cho miếng cơm tấm áo. Thế là bị
dán mác lên trên mặt “nhận tiền thù địch”.
Bao nhiêu cái mặt
thớt xách bị đi ăn mày thế giới về nuôi đảng, bao nhiêu viện trợ không bồi hoàn
cho quan sử dụng việc công thì ít mà bỏ túi thì nhiều. Sao không ai há miệng
mắc quai: “tiền thù địch”.
Đảng ôm trọn đất
nước làm của riêng. Đảng lấy thuế dân nuôi 800 tờ báo, gần 20 ngàn phóng viên
nhận lệnh Tổng biên tập tuyên giáo trung ương, làm loa tuyên truyền cho đảng.
Thế mà đảng bắt vô tù không hạn định chỉ vì những bài báo như Ba Sàm, Nguyễn
Đình Ngọc (Nguyễn Ngọc Già)... Ai là “thù địch” nhân dân khi bắt người yêu nước
Bùi Thị Minh Hằng đi tù về cái tội dàn cảnh đi hàng ba gây rối trật tự để làm
quà cho thiên triều. Ai là thủ phạm đội lốt côn đồ dơ dáy gây rối trật tự bằng
cách phá rối các đám ma, các buổi hội họp ăn mừng sinh nhật, tiệc cưới nội bộ
gia tộc mà nơi đó có sự tham dự cuả người tù nhân lương tâm hay nhà hoạt động
dân chủ nào đó.
Những câu nói đường
mật dụ dỗ từ miệng Tập "chữ tín", "đại cục làm trọng",
"đứng cao nhìn xa“"... Hãy nhìn Tập đối xử tàn bạo với giới trẻ khác
chính kiến là dân Tàu Hồng Kông thế nào. Hãy nhìn TC hăm doạ khi thấy Đài Loan
yếu, xuống nước vỗ về lúc thấy Đài Loan cương để biết thủ đoạn TC dùng giữa
người Tàu với người Tàu. Hãy nhìn một người con gái Việt Nam bị bọn lưu manh
tuyển dụng đi chui ra nước ngoài làm ăn. Khi tới nơi bị sập vào bẩy bắt làm đĩ
thì sự việc đứng trước sự đã rồi không có đường trốn thoát. Con đường Tập theo
đuổi Hán hoá VN chẳng khác gì gã lưu manh này.
Quốc hội mời hải
tặc tới phát biểu, đó là quyền của nhà nước và 500 đại biểu cộng sản. Nhân dân
chưa bao giờ làm chủ đất nước qua lá phiếu bầu cử tự do. Mọi việc đảng nói đảng
lo vì đảng độc tôn cai trị.
Không có gì quý hơn
độc tài, tự do làm tay sai Đại Hán. Đó là bài học nằm lòng của cán bộ, quan
chức cuả cái "thời đại rực rỡ HCM" mà trưởng đảng rêu rao.
Đả Đảo Chế Độ Độc
Tài Đảng Trị Cộng Sản Việt Nam
Đả Đảo Hồ Chí Minh
Đang Bán Giang Sơn Đại Việt Cho Hán Ngụy
Lê Hải Lăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét