Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

CHÁU CON GIẶC HỒ MỞ PHIÊN ĐẤU TỐ, ĐÒI 'TƯỚC DANH HIỆU TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM' ĐỐI VỚI THẦY GIÁO PHẠM MINH HOÀNG


Phạm Minh Hoàng - Bản tường trình: 
Hôm qua 17/12, vào lúc 15g45 anh tư pháp phường 8 có xuống đưa giấy làm việc với lý do: “họp tổ dân phố đánh giá quá trình chấp hành án tại địa phương” (tôi còn bị quản chế 1 tháng nữa). 
Mình rất “tâm tư” vì trong Luật không có điều khoản này, với nữa nếu muốn đánh giá thì chỉ cần nói trong các kỳ họp định kỳ hàng tháng, hơn nữa tôi chỉ có hơn 3 tiếng để chuẩn bị (buổi làm việc bắt đầu lúc 19g). Mùi đấu tố phảng phất đâu đây.

 Mở đầu, ông chủ tịch phường thông báo có sự hiện diện của 2 tổ. Lại là một ngạc nhiên vì trên nguyên tắc việc này chỉ liên quan đến tổ tôi đang ở và thậm chí còn có những khuôn mặt ngoài phường 8. Mùi vơ vét “Quần chúng tự phát” (QCTP) cũng phảng phất đâu đây.
 Sau khi xong phần giới thiệu, chủ tọa trao quyền “công tố” cho hai QCTP. Mào đầu bằng những lời ngoại giao và sau đó liên tục những phỉ báng, những chỉ trích việc tôi làm mà tòa đã xử cách đây 4 năm. Đến khi được phép trả lời, tôi bắt đầu bằng các thắc mắc:
 1. Buổi họp này được trìệu tập để “tổ dân phố kiểm điểm tôi”, thế nhưng trong Luật thi hành án hình sự hoàn toàn không có điều khoản này quy định việc này, vậy thì đây là một buổi làm việc phi pháp. Tôi không được trả lời. 
 2. Tôi cũng hỏi cử tọa rằng phải có ông chú tịch phường giới thiệu thì bà con mới biết tôi là ai thì trên cơ sở nào đánh giá về các việc làm của tôi. Cũng chẳng bà con nào lên tiếng.
 Những QCTP sau đó nêu lại vụ xảy ra ngày 5/11 (ngày côn đồ mang hung khí đến đe dọa tình mạng gia đình tôi), và họ tố cáo tôi “xâm phạm gia cư bất hợp pháp” và đòi truy tố. Thế nhưng khi tôi trả lời thì họ dùng đủ mọi cách để cho câu nói của tôi không được trọn vẹn. Tôi tự hỏi, trình bày một vấn đề theo suy diễn một chiều của mình rồi để những người không chứng kiến kiểm điểm và buộc tội thì có khách quan không?
 Tôi xin ghi lại đây vài mẩu đối thoại tiêu biểu: 
QCTP : Từ ngày có đảng (CS) dân tôc ta đã tạo được bao nhiêu kỳ tích, đánh thắng không biết bao nhiêu cuộc chiến và bây giờ chỉ sau 39 năm hỏa bình đã được những thành tựu khiến cả thế giới nể phục, vậy mà ông Hoàng còn tiếp tục chống đảng. 
PMH : Báo chí nhiều năm trở lại đây đã liên tục nêu lên các sai lầm, những yếu kém thì việc tôi chỉ trích là chuyện bình thường. Còn nói về thành tựu thì cũng nên nhắc lại những thất bại của đảng CS. Ai trong chúng ta cũng đã biết việc khai thác bô-xít đi về đâu, ai trong chúng ta cũng hổ thẹn khi sau 39 năm chúng ta chưa làm nổi con ốc vít và đang bị Kampuchia và Lào vượt mặt. 
QCTP : Anh ăn cơm VN, uống sữa VN vậy mà anh đi chống lại chính quyền tức là chống lại nhân dân VN. 
PMH : Cơm VN, sữa VN có từ thời Hùng Vương lập quốc chứ không phải có từ khi có đàng hoặc từ 1945 khi ông Hồ tuyên bố độc lập. Chúng ta cần phải phân biệt rõ ràng đâu là chủ nghĩa, đâu là dân tộc. Tôi chống cái chế độ cộng sản với những sai trái của nó chứ không hề chống lại nhân dân và tôi sẽ tiếp tục làm việc này cho đến ngày nào vẫn còn oan sai, còn yếu kém, còn tụt hậu. 
QCTP: Anh có quốc tịch Pháp thế anh có biết rằng nước Pháp đã cai trị VN suốt 80 năm và “đỉnh điểm” của việc này là sự kiện hơn hai triệu người VN chết. Anh có biết thế không? 
PMH: Tôi xin hỏi ông hai triệu người này chết đói vào năm nào ? (không trả lời). Tôi được biết là họ chết vào năm 1945 và là do chính sách của người Nhật. 
QCTP: Không ai cấm anh thực thi quyền tự do ngôn luận nhưng phải viết cho những cơ quan, báo đài chính thức chứ không được phát tán lên mạng, rồi còn lai-liếc (like) lung tung là không được. 
PMH: Tôi đã từng viết bài cho Tuổi Trẻ nhưng họ không đăng, đúng là họ có quyền không đăng thì tôi cũng có quyền nói lên bằng hoàn cảnh và điều kiện của chúng tôi. Còn nếu anh nói “lai-liếc (like) lung tung” thì tôi đề nghị trước tiên nên đóng cửa các trang xã hội cụ thể là Facebook. 
QCTP: Nếu anh thấy không thích hợp thì anh cứ việc ra nước ngoài sống. 
PMH: (lúc này họ không cho tôi micro, bắt buộc tôi phải gào lên). Tôi là người VN. Tôi sinh ra và lớn lên ở đất nước này, không có gì và không ai có quyền bắt buộc tôi phải ra nước ngoài sống. 
QCTP: Tôi đề nghị tước “danh hiệu tù nhân lương tâm” của anh Hoàng. 
PMH: (dĩ nhiên tôi đã trả lời, nhưng xin để cho mọi người đóng góp ý kiến của mình vào một câu nói “có một không hai” này). 
Xin tường trình cho bà con được rõ và mong được sự đóng góp ý kiến của cả nhà. 
Phạm Minh Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét