Tôi đã nói và sẽ nói, nói tất, nói với bạn bè, với người thân, với con cháu, chắt, chút, chít những gì mà bộ não ông già 70 còn ghi nhớ được về cái thời tưởng mình là một cánh đại bàng bay bổng giữa trời. Nhưng, than ôi! Gần hết cuộc đời, tôi vẫn chỉ là “con đại bàng... cánh cụt”, chạy lè tè trên mặt đất mà vẫn vấp ngã đến gãy mỏ, trụi lông. Hi vọng rằng sau khi đọc hồi ký này người đọc sẽ thương cảm cho tôi, cho các bạn tôi, những người ngây thơ, tội nghiệp, cả cuộc đời bị lừa dối và đi dối lừa người khác một cách vô ý thức. Biết đâu chẳng có ngày đất nước này hoàn toàn “đổi mới” thật sự, hồi ký này sẽ được in ra để làm tài liệu lưu trữ về một thời cay đắng và tủi nhục nhất trong lịch sử Việt Nam. Và, may ra, lạy trời, những “đại bàng cánh cụt” chúng tôi sẽ được nhắc tới, như những chứng nhân lịch sử.
Bản này sưu tầm được từ các entry trên một blog Multiply. Sau khi tập hợp để chuyển sang định dạng PDF thì phát hiện blogger nọ đã post thiếu mất chương số mười (Sự trả giá quá đắt cho những vinh quang cay đắng). Việc tìm kiếm phần thiếu sót này không mấy khó khăn, cho dù kết quả trên Google lúc ấy chỉ là con số 1 duy nhất! Thế cũng vừa đủ để mình có trong tay trọn bộHồi ký của một thằng hèn.Khi đã có được bản PDF hoàn chỉnh, ý nghĩ đầu tiên là post lên blog để chia sẻ cho mọi người. Ở Việt Nam trong thời điểm hiện tại đừng mơ có bản in tử tế được bán công khai! Nhưng cũng ngại vì biết quyển hồi ký này đã được Tủ sách Tiếng Quê Hương phát hành và giữ bản quyền. Vào blog của Nhạc sĩ Tô Hải để tìm số phone liên hệ hỏi ý kiến thì phát hiện tác giả đã bật đèn xanh rồi:
Trích từ entry http://langdu126.multiply.com/journal/item/101 :
...Di cảo còn lại, hôm nay theo yêu cầu của nhiều friends trong và ngoài nước, tớ chỉ “chiều” được có thế mà thôi. Ngoài ra xin chờ ngày... tái bản hoặc những ai có bản in chính đánh máy post lên Internet (ăn cắp một cách… dễ thương nếu không cắt cúp, thêm bớt, xuyên tạc). Sau đây là Email của Hồng Thanh Quang, thư ký "An Ninh Thế Giới" xin lỗi tớ về một cộng tác viên viết "mò" về đời tư của tớ ở trên ANTG, ảnh hưởng tới sự mất đoàn kết trong gia đình. Cuối thơ xin lỗi có một... nguyện vọng sớm được đọc hồi ký của tớ nên tớ vội đánh máy một phần Chương 2 gửi cho An Ninh Thế Giới để "thăm dò" nên hôm nay mới còn bản lưu là như vậy đó!...
Như vậy mình có thể tạm an tâm để chia sẻ bản PDF cho cộng đồng. Mong muốn được góp phần mang SỰ THẬT đến cho tất cả mọi người. Mục tiêu cuối cùng là thấu hiểu bản chất của xã hội mình đang sống, qua đó chung tay xây dựng một chính thể tốt đẹp hơn, không chỉ cho bản thân mình mà cho nhiều thế hệ mai sau!
LƯU Ý QUAN TRỌNG TRƯỚC KHI XEM:
Vì đây là bản đánh máy lại từ bản gốc, còn một vài lỗi, độc giả vui lòng xem đính chính của Nhạc sĩ Tô Hải ở đây:
1) Trang 34:
Biết đâu lại chẳng được một căn hộ chung khu với ông chủ tịch Nhà Nước Trần Đức Lương như các ông nhạc trưởng Dương Ngọc Đức, Trọng Bằng [24].
Xin vui lòng sửa lại là:
Biết đâu lại chẳng được một căn hộ chung khu với ông Chủ tịch Nhà Nước Trần Đức Lương như các ông Đạo diễn Dương Ngọc Đức, Nhạc trưởng Trọng Bằng [24].
2) ... Người tố Trần Dần có "hai bàn tay trắng làm nên sự nghiệp" không phải là cụ Tô Hoài mà là một người quan trọng trong giới lãnh đạo âm nhạc, hiện nay đã chết nhưng con cái của họ đang rất tốt, không làm những gì đáng phải chịu tủi nhục vì cha mình... Tớ muốn thay cho câu "xin phép giấu tên" chính là vì lẽ đó...
Tải trang PDF xuống từ MediaFire:
Tập tin đính kèm | Kích thước |
---|---|
HoiKyMotThangHen-ToHai.pdf | 3.21 MB |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét