Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

TIẾN SỸ ĐẶNG HUY VĂN CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2013


CHÚC MỌI NHÀ AN VUI, HẠNH PHÚC TRONG NĂM MỚI!

Chúc Đất Nước đang bước vào Xuân Mới!
Năm Hai Ngàn Mười Ba bao hy vọng ngập tràn
Chúc Kinh Tế Việt Nam sẽ vượt qua khủng hoảng!
Chúc Độc Lập - Tự Do lịch sử sẽ sang trang!

Chúc các oan hồn Hoàng Sa sẽ được toàn dân tiếp đón!
Đưa tên tuổi của các anh về nơi Đất Mẹ, Quê Cha
Như những người Anh Hùng đã hi sinh vì Tổ Quốc
Trong trận chiến chống Tàu sang cưỡng chiếm Hoàng Sa[1]

Các Bà Già Noel (Lady Santa Claus) Chúc mừng Giáng Sinh


Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

ÔI! TIẾNG ANH CỦA ĐỈNH CAO TRÍ TUỆ


"Nơi cấp phát thuốc' dịch sang tiếng Anh là "Allocated where drugs", và "Phòng thủ thuật nội" dịch thành "Internal Procedure room"... Đây là nội dung những tấm biển chỉ dẫn tại bệnh viện Tân Châu tỉnh Tây Ninh



Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

SỔ HƯU ĐI TRƯỚC, CỨU NƯỚC THEO SAU


Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Lâu nay nhà cầm đồ CHXHCNVN bị đồng bào chửi thậm tệ, chửi còn hơn chửi con chờ-o-sắc hỗn hào nhảy lên bàn ăn xơi đồ vừa được dọn ra đang chờ thực khách, vì chủ trương cấm đoán và hành động ngăn cản, bắt bớ, giam tù, đánh đập thô bạo và thô bỉ, vu khống những người dân yêu nước xuống đường biểu tình chống Tàu Cộng xâm lăng. Nhưng nay, qua buổi lên lớp của ngài Đại tá Phó Giáo sư Tiến sĩ Nhà giáo ưu tú Trần Đăng Thanh, thuộc Học viện Chính trị, Bộ Quốc phòng giảng dạy về Biển Đông cho lãnh đạo các trường Đại học-Cao đẳng Hà Nội, “đồng bào chửi” nào đọc hay nghe được ông thầy của các thầy Đại học-Cao đẳng của đất Thăng Long với 4000 năm văn hóa bỗng dưng buồn muốn... mất lửa, khi hay rằng té ra chính sách của “đảng” là Sổ Hưu đi trước, Giữ Nước theo sau.

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

THUYỀN TRƯỞNG VỚI VẤN ĐỀ VƯỢT BIÊN VÀ TỴ NẠN TRÊN BIỂN


Thuyền trưởng Tiếu Văn Kinh

Hiện nay, hàng năm vẫn còn hàng ngàn người từ các quốc gia như Iraq, Afghanistan và Sri Lanka, Indonesia...tìm cách tị nan bằng đường biển trên những phương tiện nhỏ bé, cũ nát không an toàn hy vọng  đến được những vùng đất hứa với nhiều lý do khác nhau.  Trên một số tàu, thỉnh thoảng vẫn còn gặp phải vấn nạn người vượt biên trốn trên tàu.

Thông tin mới nhất, theo một hãng thông tấn nước ngoài,vào ngày 15 -12-2010 một chiêc tàu bằng gỗ chở 70 người, chưa rõ quốc tịch, đi tị nạn đã đâm vào vách đa tại hòn đảo  Christmas  của Australia. Lực lượng cứu hộ địa phương đã cứu  15 người được cho là còn sống sót, số còn lại coi như đã chết, trong đó có nhiều phụ nữ và trẻ em. Người tị nạn hiện nay vẫn còn là một vấn đề  nhức nhối trong thế giới hiện đại.

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

CÔNG AN MẬT VỤ VIỆT NAM SANG CAMPUCHIA TRUY LÙNG MỤC SƯ NGÔ ĐẮC LŨY

Pastor Lũy, Đại Đức Thích Giác Luận, NP PHONG

Thanh Quang, phóng viên đài RFA
Từ Campuchia những người tị nạn Việt Nam đang tá túc nơi đây nói rằng Mục sư Ngô Đắc Luỹ, thuộc Liên Hữu Cơ Đốc Việt Nam, đang ẩn náu tại xứ này bị mật vụ Việt Nam truy lùng gắt gao, trong khi thân nhân của Mục sư Luỹ ở quê nhà cũng bị nhiều áp lực đáng ngại. Thanh Quang tìm hiểu về tình cảnh của Mục sư Ngô Đắc Luỹ và được ông Nguyễn Phùng Phong, đại diện 74 người Việt tị nạn tại xứ Chùa Tháp, cho biết:



MỤC SƯ NGÔ ĐẮC LŨY MẤT TÍCH Ở CAMPUCHIA

Nguyễn Khanh, phóng viên đài RFA

Tin từ thủ đô Phnom Penh của Xứ Chùa Tháp cho biết Mục Sư Ngô Ðắc Lũy, người hoạt động cho nhân quyền và đang cai quản Hội Thánh Tin Lành Menonite Vietnam ở Campuchia đã mất tích từ chiều Chủ Nhật vừa rồi. 


Ðể tìm hiểu vụ việc, khuya hôm qua, Nguyễn Khanh của Ban Việt Ngữ chúng tôi đã liên hệ với Phụ Tá của Mục Sư Lũy là ông Nguyễn Phùng Phong, xin mời quý vị cùng nghe. 


Nguyễn Khanh: Thưa anh Phong, câu chuyện như thế nào?
Nguyễn Phùng Phong:Thưa anh, trong suốt thời gian hơn một tháng vừa qua, người lãnh đạo tinh thần của nhóm anh em tỵ nạn chúng tôi là Mục Sư Ngô Ðắc Lũy gặp rất nhiều rắc rối, ông liên tục bị hăm dọa bức hại bởi mật vụ cộng sản Việt Nam tại Campuchia.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

TÔ HẢI: HỒI KÝ CỦA MỘT THẰNG HÈN


Tôi đã nói và sẽ nói, nói tất, nói với bạn bè, với người thân, với con cháu, chắt, chút, chít những gì mà bộ não ông già 70 còn ghi nhớ được về cái thời tưởng mình là một cánh đại bàng bay bổng giữa trời. Nhưng, than ôi! Gần hết cuộc đời, tôi vẫn chỉ là “con đại bàng... cánh cụt”, chạy lè tè trên mặt đất mà vẫn vấp ngã đến gãy mỏ, trụi lông. Hi vọng rằng sau khi đọc hồi ký này người đọc sẽ thương cảm cho tôi, cho các bạn tôi, những người ngây thơ, tội nghiệp, cả cuộc đời bị lừa dối và đi dối lừa người khác một cách vô ý thức. Biết đâu chẳng có ngày đất nước này hoàn toàn “đổi mới” thật sự, hồi ký này sẽ được in ra để làm tài liệu lưu trữ về một thời cay đắng và tủi nhục nhất trong lịch sử Việt Nam. Và, may ra, lạy trời, những “đại bàng cánh cụt” chúng tôi sẽ được nhắc tới, như những chứng nhân lịch sử.