Có thể nói, kể
từ ngày lập quốc, chưa có chế độ xã hội nào thối nát, con người vô
cảm như hiện nay. Sự vô cảm ấy, làm con người trở nên yếu đuối, và
đê hèn. Cả ngàn người viết, hàng vạn người mang danh học hành, bằng cấp,
nhưng khó tìm ra một nhà văn, một trí thức đích thực. Vâng! Một đất
nước có hồn khí như vậy, chắc chắn đang bước tới hố sâu, và ngõ
cụt. Từ đó có thể thấy, thịnh suy dẫn đến sự đổ nát, suy tàn của
một triều đại là điều khó tránh khỏi. Đó cũng là qui luật tất yếu
của lịch sử. Bởi, cái cũ chắc chắn sẽ được thay bằng cái mới phù
hợp với sự phát triển văn hóa, khoa học cũng như khát vọng của con
người. Tuy nhiên, để làm được điều đó, cần phải có nhiều yếu tố.
Thơ văn và nhận thức tư tưởng thi sĩ nói riêng và của con người nói
chung là một trong những ngòi dẫn, yếu tố quan trọng.